HLV Lê Thụy Hải: "Những năm tháng khó khăn đã hun đúc cho tôi"

Lần thứ hai bước lên bục vinh quang, đến giờ này, có thể nói không HLV nào đang làm việc ở V.League lại có một bảng thành tích dày như của HLV Lê Thụy Hải. Sau giai đoạn ngất ngây hạnh…

Lần thứ hai bước lên bục vinh quang, đến giờ này, có thể nói không HLV nào đang làm việc ở V.League lại có một bảng thành tích dày như của HLV Lê Thụy Hải. Sau giai đoạn ngất ngây hạnh phúc, ông Thụy Hải đã chia sẻ với phóng viên những suy nghĩ của mình.

– PV: Đánh giá về hành trình dẫn tới ngôi vô địch của B.BD, ông có thể cho biết một vài điểm mấu chốt ở mùa này?

+ HLV Lê Thụy Hải: Ở giai đoạn đầu, chúng tôi thua TMN.CSG, Thể Công… trong thế ép sân đối thủ nên cũng không phải là điều quá lo nghĩ. Tuy nhiên, sau đó vì muốn có tiếng nói ở AFC Champions League nên chúng tôi đã tập trung lực lượng cho đấu trường này. Bị vắt sức quá nhiều, lại chưa biết cách giữ gìn thể lực nên cầu thủ của chúng tôi xuống dốc nhanh khi quay lại V.League. Từ chỗ quen thắng ở mùa trước, nay thua nhiều nên niềm tin của cầu thủ và lãnh đạo bị ảnh hưởng. Và việc người ta nói đến chuyện sa thải HLV cũng là từ thành tích kém cỏi ấy.

Tuy nhiên, đôi khi khó khăn lại đi liền với may mắn. Khi Kesley bị chấn thương thì Anh Đức lại ghi bàn được, dù ít, nhưng cũng rất quan trọng. Khi Văn Linh bị đau thì Thành Thông khi vào sân lại bất ngờ làm nên chuyện… Ngay cả tình trạng ghi bàn nhỏ giọt của chúng tôi cũng khiến các đối thủ, các phương tiện truyền thông đánh giá thấp và đó cũng là may mắn. Hơn thế nữa, cũng may là lãnh đạo CLB, từ chủ tịch Minh Sơn và TGĐ Trần Văn Đường đã kiên nhẫn chờ đợi chúng tôi vượt qua khó khăn.

– Nếu chỉ nói ngắn gọn thì theo ông, thành công nhất của B.BD ở mùa giải năm nay là gì?

+ Thành công nhất là được lãnh đạo ủng hộ tin tưởng. Nếu lãnh đạo lung lay thì chính tôi cũng đã “ra đi”. Tiếp đến phải nói, B.BD đã hội đủ phẩm chất của đội bóng vô địch: bản lĩnh vững vàng, tinh thần đoàn kết, quyết tâm, khát vọng và nền nếp

– Để lấy một tấm gương điển hình cho thành công của mùa giải năm nay, ông sẽ chọn ai trong đội?

+ Nếu được bầu chọn cầu thủ xuất sắc nhất V.League 2008, tôi sẽ bầu Như Thành. Tôi tán thành với ý kiến Như Thành là trung vệ số 1 Việt Nam ở thời điểm hiện tại.

Image

HLV Lê Thụy Hải – Ảnh: Đức Cường


– Năm ngoái, khi đội B.BD vô địch, ông từng tâm sự tối hôm ấy, ông về phòng lặng lẽ ăn mỳ tôm. Năm nay, xin được hỏi cảm giác của ông khi nhận chức vô địch?

+ Cái nghề HLV này, tôi nghĩ cũng lạ lắm. Ví như khi chúng tôi đã chắc chắn vô địch rồi, rõ ràng là vui. Cái vui ấy nó thể hiện trong lòng vừa nôn nao, rạo rực, mà có lúc lại thấy bứt rứt, khó chịu và đôi lúc có cảm giác trống rỗng. Buổi tối, tôi về nằm gác tay lên trán, có khi tự hỏi: sao giải đi nhanh thế, vậy ra đã hết rồi à?

Tôi uống rượu thì kém, lại không thích chỗ đông người. Người này người kia nói tới nói lui, mình lại không chấp nhận, đâm ra không vui, thế nên cũng không muốn đi đâu. Dù sao, tôi vẫn tâm niệm rằng chức vô địch đã làm mình thoả cái khát vọng, năng lực của chính mình. HLV phải đi xa, sống với nghề, tôi thấy mình may mắn rơi vào đúng mảnh đất giúp mình phát triển.

– Để thành công, người ta phải trả giá rất nhiều, có thể là thời gian, công sức, thậm chí cả quan hệ gia đình… Ông có thể cho biết từ khi là HLV vừa ra nghề đến nay, ông đã phải đánh đổi những gì cho thành công?

+ Thời chúng tôi đá bóng, người ta rất trân trọng tài năng nhưng để vun xới, khuyến khích thì rất khó mà chủ yếu phải tự vượt lên. Tôi nhớ thời điểm đầu tiên đi làm HLV trưởng cho Quảng Ngãi hồi năm 1996. đội lúc ấy còn nhiều khó khăn, sự trải nghiệm ở một địa phương mới hoàn toàn, bạn bè không có, đôi khi thật buồn. Nhưng tôi đi cũng vì con cái lúc ấy đang học đại học mà nỗ lực. Người ta trả lương cho tôi 1,5 triệu/tháng, chưa là gì so với bây giờ nhưng lúc đó cũng đỡ đần được cho gia đình rồi. Thật ra, cũng chẳng có điều gì đáng để nói là trả giá. Chuyện chịu cảnh cơ cực, vất vả thì xã hội thời ấy nó vậy. Mình rất hiểu mình là ai, đang làm gì nên mọi thứ cũng dễ vượt qua.

– Năm ngoái, sau khi đội vô địch, ông có lời nhắn gửi chiến thắng cho con trai. Xin ông cho biết, gia đình có ý nghĩa thế nào với ông?

+ Gia đình có ý nghĩa lớn với tôi. Nói rõ như thế này: gia đình tôi êm ấm chứ nếu con cái không ổn thì làm sao tôi có tâm trí đi làm xa ngay từ lúc trẻ như thế. Dù sao, đi xa nhưng tôi vẫn luôn trân trọng, lo lắng tới bậc sinh thành. Với con cái cũng vậy, luôn phải làm sao định hướng đúng đắn cho các con. Ở xa thì tâm tình bằng điện thoại. Tôi nghĩ, chính tấm gương làm việc, cái đức của bậc phụ huynh sẽ là kim chỉ Nam cho con mình cố gắng vượt lên và thành đạt.

– Có phải vì lý do đó nên Bình Dương cũng thường xuyên tổ chức các hoạt động ngoại khoá để vợ con các cầu thủ có điều kiện cùng hoạt động chung hay không, thưa ông?

+ Tôi nghĩ, cầu thủ gắn bó với cuộc sống gia đình, có trách nhiệm với gia đình thì cũng sẽ có trách nhiệm với tập thể, bản thân và chuyên môn của mình. Họ thi đấu tốt thì giúp kinh tế của họ khá hơn, gia đình êm ấm, gắn bó hơn với CLB.

– Với 2 chức vô địch liên tiếp, có thể nói HLV Thụy Hải đang đứng ở trên đỉnh vinh quang. Nếu phải nhớ lại về một thời gian còn ẩn mình trước kia, ông sẽ nói gì?

+ Trong cuộc đời làm HLV, tôi đã đi rất nhiều, làm nhiều vị trí: từ HLV đội trẻ U11-U12, đội nữ Hà Nội đến khi làm HLV đội hạng Nhì Quảng Ngãi, Bình Thuận, rồi làm cho các đội hạng Nhất: An Giang, Bình Dương, Quảng Ninh, Thanh Hóa… Đi nhiều cũng giúp tôi hiểu cách sống, cách hoà nhập, cách suy nghĩ của từng con người, từng địa phương.

Tôi cũng muốn nhắc tới thời gian mà tôi hạnh phúc nhất khi lên làm V.League là lúc dẫn dắt HN.ACB hồi năm 2003. Đội bóng này có một phần của đội bóng thời cầu thủ của tôi là TCĐS. Doanh trại của HN.ACB cũng chính ở doanh trại của TCĐS cũ. Đó là đội bóng có nhiều phức tạp, nhưng ở đó đã tôi luyện, hun đúc cho tôi nhiều thứ.

– Trải nghiệm nhiều đã giúp làm nên một thương hiệu Lê Thụy Hải hiện tại. Thế nhưng, ông có thể bật mí về một vài người có ảnh hưởng đến ông hay không?

+ Thành thật mà nói, trong lứa đàn anh của tôi thì tôi rất phục anh Lê Thế Thọ ở tính quyết đoán, tính chỉ huy cao, thậm chí khó tính, khắt khe trong chuyên môn. Anh Trần Duy Long thì dung hòa hơn trong huấn luyện. Anh ấy biết cách khắc phục điểm yếu cho đội bóng rất nhanh. Hay anh Lê Đình Chính rất nghiêm túc trong khâu giờ giấc… Đó là những người mà tôi đã chắt lọc những cái hay của họ để đúc kết cho mình. Đến bây giờ, tôi vẫn luôn điện thoại trao đổi với các anh ấy mỗi khi gặp khó khăn nhất.

– Để nhắn gửi vài lời với các HLV trẻ hơn, ông sẽ nói gì?

+ Thật ra, cũng rất khó nói, bởi thời chúng tôi làm HLV còn bao cấp khác bây giờ. HLV bây giờ thành nhà nghề rồi, trách nhiệm rất cao. Phải nhắn gửi thì tôi chỉ mong rằng hãy làm hết trách nhiệm, yêu mến nghề, cố gắng thể hiện được bản lĩnh, tính quyết đoán của mình. Nếu không dám quyết, “ba phải”, gặp ai cũng nghe thì tốt nhất hãy lùi ra khỏi cuộc chơi.

– Xin cảm ơn ông về cuộc trao đổi!

NHÀ TÀI TRỢ CÁC GIẢI QUỐC GIA