Người xem 4999 trận bóng đá, quên cả… lấy vợ

Cúp FA năm 1960 đã thổi bùng lên ngọn lửa đam mê trong lòng cậu bé David Barber lên 9 tuổi. Đến nay mặc dù đã 54 tuổi, sử gia bóng đá này vẫn ngượng nghịu khi người ta gọi ông là nhà bình luận.

Cúp FA năm 1960 đã thổi bùng lên ngọn lửa đam mê trong lòng cậu bé David Barber lên 9 tuổi. Đến nay mặc dù đã 54 tuổi, sử gia bóng đá này vẫn ngượng nghịu khi người ta gọi ông là nhà bình luận.

Tuy nhiên, người đàn ông này vẫn kiên trì lý giải lý do thúc đẩy ông tới sân bóng để xem các cầu thủ thi đấu là muốn lập kỷ lục xem trung bình hơn 110 trận mỗi năm.

Trận Eastbourne Borough/Oxford United – trận mở màn Cúp FA ngày 5/11/2005 là trận đấu thứ 5.000 của Barber với vai trò là khán giả, một fan cuồng nhiệt của bóng đá.

Những trận đấu thuộc cúp FA năm nay có ý nghĩa quan trọng đối với Barber, nó đánh dấu 45 năm từ ngày ông còn là một cậu bé con lơ ngơ giữa các hàng ghế ở SVĐ, một cậu bé con duy nhất chìm khuất trong biển người, lọt thỏm giữa những sắc màu rực rỡ, giữa tiếng hò reo tưng bừng và không khí hừng hực trên sân bóng.

Đó là trận đấu đáng nhớ khi Crystal Palace hạ gục Hitchin Town với tỷ số thuyết phục 6-2 trên sân Selhurst Park tại vòng đấu đầu tiên của Cúp FA năm 1960.

Từ thời khắc ấy, Barber đã thực sự bị các trận đấu hút hồn và đeo đẳng trong suốt cuộc đời. Trong 4.999 trận đấu đã qua, Barber đã kịp có thêm nhiều người hùng sân cỏ của mình.

Trong hành trình xem bóng đá, ông đã đến 14 quốc gia, xem nhiều trận đấu có các danh thủ hàng đầu thế giới: STôi đã được xem George Best, Bobby Moore, Jimmy Greaves và Gary Lineker⬝. Trong số những cầu thủ hiện nay được Barber đánh giá cao có hai cầu thủ trẻ, tài năng, đó là Joe Cole và Jermain Pennant.

Mặc dù đã được hoà mình vào không khí sôi sục trên sân của các trận chung kết Cúp C1 châu u, tứ kết World Cup và 33 trận chung kết Cúp FA, song Barber vẫn coi trận chung kết giữa Isle of Wight và đảo quốc nhỏ bé Sark tại giải Inter Islands Games (một Thế vận hội Olympic thu nhỏ dành cho các đảo quốc) năm 2003 là trận đấu ngoạn mục nhất mà ông từng được xem.

Ông nói: SKết quả trận đấu là 20-0 và Isle of Wight đã sút hỏng 2 quả penalty cùng 6 quả sút bật cột dọc và xà ngang khung thành. Theo thống kê của báo chí ngày hôm sau: trong 90 phút thi đấu, họ đã 84 lần sút về khung thành đối phương⬝. Sau mỗi trận đấu, Barber đều ghi lại cẩn thận những chi tiết đặc biệt.

Ông nói: STôi luôn giữ một cuốn sổ cá nhân về các trận bóng, gồm các đặc điểm như tổng số trận tôi đã xem, tổng số trận trong một mùa giải, các CLB và tỷ số, thời gian, SVĐ và thuộc giải đấu nào. Tôi đã noi gương người cha của mình, ông ấy cũng có một cuốn sổ tương tự như vậy. Bây giờ cụ đã ngoài 80 tuổi và vẫn tiếp tục xem bóng đá.

Trong cuốn sổ của ông ghi lại chi tiết những trận đấu từ năm 1933 và cả những trận ông đã xem trong thời kỳ chiến tranh thế giới lần thứ hai. ~ đó lưu giữ những dòng chữ đại loại như Chelsea – Fulham: 2-1 và bị bỏ dở ở phút 77 do bị máy bay ném bom⬝.

Tình yêu bóng đá trong Barber đã ảnh hưởng không nhỏ tới lựa chọn nghề nghiệp của ông. Năm 1970, ông tìm được một công việc tại Liên đoàn bóng đá Anh và sau 35 năm, hiện ông là Tổng biên tập phụ trách tư liệu và xuất bản các ấn phẩm của tổ chức này.

Tuy nhiên, trong công việc của mình tại FA, đôi lúc Barber cũng gặp những tình huống khó xử. Đó là năm 1991, khi ông đảm nhiệm việc thu xếp tổ chức một trận giao hữu giữa Anh với đội tuyển quốc gia Camơrun, được làng bóng đá thế giới biết đến sau World Cup 1990 ở Italia.

Ông cho biết khi đó Chủ tịch Liên đoàn bóng đá Camơrun tuyên bố sẽ không thi đấu nếu không được nhìn thấy tiền mặt trước trận đấu và Barber đã phải tới ngân hàng, rút 75.000 bảng, để vào ca táp và tới Wembley.

Tuy nhiên, là một cổ động viên chân chính, sau đó ông vẫn ra sân xem trận đấu với chiếc cặp đựng tiền kẹp giữa hai chân. Hồi tưởng lại trận đấu đó, Barber vẫn còn rùng mình, không rõ vì cái lạnh khủng khiếp (-12 độ) trên sân hay do cặp đựng tiền khiến ông không thấy thoải mái.

Và niềm đam mê bóng đá cũng là một trong những nguyên nhân cho đến giờ Barber vẫn Sphòng không⬝. Ông nói: SCuộc sống gia đình không có gì hấp dẫn tôi cả. Tôi là một người hoàn toàn độc lập và thích được sống theo cách riêng của mình⬝.

Barber không biết ông sẽ còn tiếp tục tới sân để xem bao nhiêu trận bóng nữa trong phần đời còn lại của mình, nhưng có một điều như bàn thạch – đó là niềm đam mê duy nhất, niềm đam mê tối thượng đối với môn thể thao vua vẫn luôi rọi sáng tâm hồn ông.      

(Theo TPO)