Vé chợ đen đại hạ giá
Ngay trước trận Hà Lan Serbia & Montenegro tại SVĐ Leipzig, vé chợ đen dễ mua đến bất ngờ. Tôi và khoảng 10 người Việt nữa đều may mắn mua được vé ở cửa SVĐ, giá chỉ 200 euro.
Ngay trước trận Hà Lan Serbia & Montenegro tại SVĐ Leipzig, vé chợ đen dễ mua đến bất ngờ. Tôi và khoảng 10 người Việt nữa đều may mắn mua được vé ở cửa SVĐ, giá chỉ 200 euro.
Tấm vé chợ đen tác giả mua được trong trận Hà Lan – Serbia&Montenegro với giá 200 euro ngay trước SVĐ TP Leipzig |
Từ sáng, tôi đã lượn một vòng quanh sân hy vọng sẽ kiếm được một vé của dân phe. Đến khoảng 10h toàn bộ khu vực quanh SVĐ đã bị phong tỏa, ô tô không được vào nữa trừ xe của VIP.
Số lượng cảnh sát quanh sân không nhiều như tôi tưởng, thậm chí còn ít hơn cả những trận ở Bundesliga. Song chỉ cách đó vài con phố, cảnh sát dã chiến và lực lượng phản ứng nhanh nhiều kỷ lục, trên trời trực thăng bay vè vè.
Gần đến giờ thi đấu, tôi quay lại sân ở cửa chính, đã có rất đông người đang mua vé chợ đen tấp nập. Có tới 4,5 nhóm phe vé đang hoạt động rất khẩn trương. Mỗi nhóm thường có 3 người, 2 người mỗi người cầm một đôi vé chào hàng, người còn lại ôm khư khư một chiếc cặp đựng vé dễ đến cả trăm chiếc.
Sau một hồi mặc cả, tôi cũng mua được 1 vé hạng trung với giá 200 euro, mua xong cũng thấy lo lo bởi vì nhỡ không vào được thì mất oan tiền. Cuối cùng tất cả những ai có nhu cầu đều mua được vé, giá cả chênh nhau chút ít theo chỗ ngồi.
Có một điều đến giờ tôi vẫn thắc mắc không biết vé ở đâu mà nhiều thế. Trong khi mua vé trên mạng không được thì tại đây mọi người đều có thể mua vé đắt hơn giá ghi trên vé từ 50 đến 70 euro, mà lại có thể mua với số lượng không hạn chế.
Khi xếp hàng vào sân, tôi lại hơi lo vì vé không ghi đúng tên mình. Song thật bất ngờ, người soát vé chỉ quẹt tấm vé của tôi qua máy điện từ để phát hiện vé giả hay không. Trên thực tế, họ không đủ thời gian để kiểm tra hộ chiếu và đối chiếu tên tuổi như những gì FIFA công bố. Tiếp đó, tôi bị kiểm tra người khá kỹ, cứ như chuẩn bị lên máy bay vậy, nào là máy soi rồi đến người sờ nắn sờ từ đầu đến chân, chai nước uống tôi mang theo cũng buộc phải bỏ lại.
Tôi ngồi lọt thỏm giữa một biển người một mầu da cam vàng rực. Khi Hà Lan ghi bàn, các CĐV Hà Lan hò reo vang như sấm trên khán đài. Vừa gào lên được nửa câu, bất ngờ tôi bị mấy CĐV lực lưỡng xung quanh bế lên tung hê liên tục như trái banh, lúc ấy hồn vía tôi treo ngọn cây, nói dại ngã xuống chắc chắn gãy tay, gẫy chân chứ chẳng chơi.
Trận đấu kết thúc, các CĐV Hà Lan vẫy tay mỉm cười thân thiện, có người quá nhiệt tình kéo tôi lại để chụp hình kỷ niệm. Tôi ra về giữa một rừng CĐV Hà Lan đang ngất ngây men say chiến thắng, và tôi cũng không phải là một ngoại lệ⬦
Hoàng Hải (TPO)