Huyền thoại về các huyền thoại – Zico

Được CLB Flamengo tin tưởng, thế nhưng Zico lại gặp một vấn đề nan giải. Đó là chuyện các nhà lãnh đạo của Flamengo tỏ ra hết sức lo ngại trước việc chàng thanh niên Zico tuy đã 17 tuổi nhưng vẫn có một thân hình quá gầy gò…

Zico

Chế độ đặc biệt

Được CLB Flamengo tin tưởng, thế nhưng Zico lại gặp một vấn đề nan giải. Đó là chuyện các nhà lãnh đạo của Flamengo tỏ ra hết sức lo ngại trước việc chàng thanh niên Zico tuy đã 17 tuổi nhưng vẫn có một thân hình quá gầy gò, không đủ sức để có thể đối chọi được với những hậu vệ cao lớn của đối phương. Với thể lực như vậy, khó có thể trụ lâu được trong môi trường bóng đá khắc nghiệt.


Thế nên, Phó chủ tịch của Câu lạc bộ Flamengo là ông George Helal bèn tập trung một đội ngũ các chuyên gia dinh dưỡng và thể lực lành nghề lại rồi ra lệnh tiến hành một chương trình phát triển thể lực đặc biệt cho Zico. Nhóm chuyên gia này gồm có các bác sĩ José Roberto Francalacci, José de Paula Chaves Filho và tiến sĩ José de Paula Chaves, đã phối hợp với nhau và đề ra một chương trình phát triển thể lực riêng cho Zico. Sau 4 năm thực hiện chương trình đặc biệt này, Zico cao thêm gần 6 cm và nặng thêm được hơn 10 kg, chân vẫn hơi ngắn nhưng có cặp đùi của một lực sĩ!

Sau này, khi Zico trở thành một trong những cầu thủ nổi tiếng nhất trên thế giới, đã xuất hiện những tin đồn, những lời chỉ trích ác ý nhằm vào Zico, nói rằng anh là một “ngôi sao nhân tạo”, sản phẩm của “phòng thí nghiệm Flamengo”. Những lời chỉ trích này bất công đến độ ông anh Edu của Zico đã phải lên tiếng: “Phòng thí nghiệm nằm ở ngay Quintino chứ đâu. Nó là những món ăn của mẹ chúng tôi, bà Matilde!”. Những người tung ra các lời chỉ trích này hoàn toàn là do đố kỵ. Họ không hiểu được rằng không có một phòng thí nghiệm nào trên thế giới có đủ khả năng tạo ra được kỹ năng kiểm soát bóng hoàn hảo, khả năng điều khiển trái bóng theo ý của mình cũng như năng lực điều tiết cầm trịch trận đấu của một ông chủ, những phẩm chất mà Zico có được một cách hoàn hảo.

Maradona

“Bàn tay của Chúa” đã được chuẩn bị như thế nào?

Trận tứ kết ở Mexico 86 giữa Argentina và Anh trên sân Azteca ngày 22.6.1986 đã đi vào lịch sử bóng đá thế giới, không chỉ vì tình trạng căng thẳng giữa hai nước sau những ký ức u ám về Malvinas xảy ra bốn năm trước đó.

Hiệp 2 của trận đấu này có hai thời khắc đáng nhớ.

Hiệp đấu bắt đầu đầy sôi động với các pha hãm thành liên tiếp của cả hai bên. Phút thứ 50, Maradona nhả bóng cho Jorge Valdano rồi lao nhanh vào vòng cấm địa của đội Anh. Bị một trung vệ của Anh là Steve Hodge phong tỏa chặt nên vừa nhận được bóng do Maradona chuyền cho, Valdano lập tức bật bóng thật nhanh theo hướng Maradona đang lao vào; bóng chạm vào chân của Hodge và tiếp tục bay vào vòng cấm địa trong lúc cả Maradona (khi ấy không bị việt vị do bóng đã chạm chân Hodge) lẫn thủ môn Shilton của đội tuyển Anh cùng nhảy lên, Maradona thì muốn đánh đầu, trong khi Shilton muốn hoặc bắt bóng, hoặc đấm bóng giải nguy.

Maradona tại Mexico 86

Maradona cao có 1m69, trong khi Shilton cao 1m85, chưa kể tay! Nhưng Maradona chạm được bóng trước và trong một khoảnh khắc cực nhanh, đã dùng tay “chỉnh” lại hướng bóng để đưa nó vào lưới! Hậu vệ Anh Terry Fenwich kêu lên “tay!” nhưng hình như không có ai nghe thấy anh ta. Khi chạm đất, Maradona quay lại nhìn thấy bóng đã lăn vào trong lưới, liếc mắt quan sát thái độ của trọng tài rồi hớn hở quay về phía các đồng đội của mình giơ cao tay lên mừng bàn thắng đã được ghi! Tất cả chỉ xảy ra giây lát như trong một vở diễn hoàn hảo! Thủ môn Shilton cùng các cầu thủ khác của Anh xúm lại khiếu nại, nhưng ông trọng tài người Tunisi là Ali Bin Nasser cương quyết chỉ tay vào chấm giao bóng. Bàn thắng được công nhận!

Đó chính là “La Mano de Dios” – bàn thắng nhờ “Bàn tay của Chúa” mà tất cả mọi người đã biết.

Nhưng liệu đó có phải là lần đầu tiên Maradona dùng tay để ghi bàn thắng hay không?

Theo danh thủ Zico của Brazil thì không phải.

Zico thuật lại:

Trong một dịp thi đấu cùng với Maradona trong một trận đấu từ thiện, chúng tôi đã có dịp để ôn lại nhiều chuyện khi ăn tối cùng nhau. Trong cuộc nói chuyện đó, chúng tôi nhớ tới một yếu tố là chưa bao giờ chơi cùng nhau trong một đội. Chỉ có duy nhất một lần, trong một trận đấu giao hữu nhưng khi ấy, huấn luyện viên đã thay người nọ bằng người kia.

Tôi cũng đã có cơ hội nhớ đến một trận đấu đã xảy ra trong năm cuối cùng tôi thi đấu ở Ý, khi chúng tôi đối đầu nhau trên sân cỏ: tôi chơi cho Udinese, còn Maradona chơi cho Napoli.

Udinese là một đội bóng thuộc vào hàng trung bình và mùa bóng 1984 -1985 đặc biệt khó khăn với chúng tôi. Hầu như lúc nào chúng tôi cũng có nguy cơ bị rớt hạng. Và một trong những trận đấu cuối cùng trên sân nhà của chúng tôi là gặp Napoli.

Đội Napoli khi ấy có Maradona thi đấu là một đội rất mạnh và họ đã mở điểm trước, nhưng rồi chúng tôi đã vùng lên và dẫn lại họ với tỷ số 2-1. Maradona suýt chút nữa đã ghi bàn thắng từ một quả phạt trực tiếp. Anh ấy chơi vẫn xuất sắc như thường lệ.

Nhưng khi chỉ còn ít phút nữa thì trận đấu kết thúc, một tình huống gây tranh cãi đã xảy ra.

Zico sút phạt trong trận gặp Tây Ban Nha ở World Cup 78 – (ảnh: tư liệu)

Trong một đợt tiến công của Napoli, bóng được câu bổng vào trong khu vực cấm địa Udinese và Bertoni nhảy lên đánh đầu đưa trái bóng về phía cầu môn chúng tôi. Trái bóng đập vào xà ngang bật ra và đúng lúc ấy, ở một vị trí việt vị rõ ràng, Maradona đã dùng tay đẩy bóng vào lưới! Thủ môn của chúng tôi hầu như không hề có phản ứng gì, bởi vì anh ấy tin chắc là trọng tài sẽ không công nhận bàn thắng. Tất cả chúng tôi cũng đều nghĩ như vậy.

Nhưng oái oăm thay, ông trọng tài của trận đấu hôm ấy, không hiểu vì lẽ gì, hoặc là mắt quáng gà không nhìn thấy, hoặc quá ngợp trước danh tiếng của Maradona, đã công nhận rằng đó là một bàn thắng hợp lệ. Mọi sự phản đối dữ dội của chúng tôi đều vô hiệu và trận đấu ấy kết thúc với tỷ số hòa 2-2!

Trong dịp gặp nhau vừa rồi, tôi đã có dịp hỏi Maradona về bàn thắng mà anh ấy ghi vào lưới đội Anh ở World Cup 1986. Tôi kể lại cho anh ấy về bàn thắng đã ghi bằng tay vào lưới Udinese năm xưa rồi hỏi:

– Đó có phải là để thực tập cho bàn thắng ghi nhờ “Bàn tay của Chúa” không?
Anh ấy chỉ cười không trả lời. Tôi nói tiếp:

– Rõ ràng bàn thắng ghi vào lưới Udinese là anh thực tập để chuẩn bị cho bàn thắng sau này ở World Cup bằng “Bàn tay của Chúa”. Khi ấy anh đã lao vào rất mạnh, nhưng lại chạm rất nhẹ vào bóng để nó bay vào lưới…

Cả hai chúng tôi cùng cười rồi tiếp tục bữa ăn tối…

(Theo TNO)