Huyền thoại về các huyền thoại – Gerd Muller

Trận chung kết World Cup 1974 với Hà Lan cũng đồng thời là trận cuối cùng mà Muller chơi cho đội tuyển quốc gia.

Gerd Muller (trái)

Lý do rời đội tuyển

Trận chung kết World Cup 1974 với Hà Lan cũng đồng thời là trận cuối cùng mà Muller chơi cho đội tuyển quốc gia. Về lý do Muller bỗng dưng rời khỏi đội tuyển khi mới 29 tuổi và vẫn còn đang ở thời kỳ đỉnh cao phong độ, đã có rất nhiều cách giải thích mà một trong những câu chuyện phổ biến nhất là do Muller phản ứng với quyết định của Liên đoàn bóng đá Đức không cho phép các bà vợ cầu thủ tới tham dự bữa tiệc mừng chiến thắng ngay sau trận chung kết với Hà Lan.


Thế nhưng thực ra không phải thế. Ba ngày trước khi diễn ra trận chung kết lịch sử đó, Muller đã thông báo với huấn luyện viên Helmut Schoen rằng anh sẽ chấm dứt sự nghiệp thi đấu quốc tế và sẽ chỉ chuyên tâm chơi cho Bayern Munich mà thôi. Choáng váng, Helmut Schoen đề nghị Muller hãy khoan công bố quyết định đó vội để khỏi làm ảnh hưởng đến tinh thần các tuyển thủ khác trước trận chung kết mang tính sống còn. Muller đồng ý và ngay sau khi trở thành nhà vô địch thế giới, anh tuyên bố từ giã đội tuyển quốc gia. Theo Muller thì đó là tất cả những gì có liên quan đến quyết định từ giã sự nghiệp thi đấu quốc tế của anh, không dính dáng đến “các bà vợ” nào cả.

Nhưng có một điều không thể phủ nhận là quan hệ giữa Gerd Muller với Liên đoàn bóng đá Đức còn xa mới được coi là thân thiện. Hai bên đã có không ít lời qua tiếng lại ngay sau khi đội tuyển Đức đoạt được chức vô địch thế giới. Đã nhiều lần, Muller mô tả khoản tiền thưởng ít ỏi của Liên đoàn bóng đá Đức dành cho các tuyển thủ quốc gia sau chiến thắng ngoạn mục trước Hà Lan ở Munich là “nực cười”.

Cuộc chiến với rượu

Nhưng khác với nhiều cầu thủ gạo cội khác chọn nước Mỹ làm nơi kết thúc sự nghiệp vẻ vang của mình, đây lại không phải là bến đỗ bình yên đối với Gerd Muller. Chơi ba mùa bóng cho Fort Lauderdale Strikers, Muller ghi được 38 bàn thắng trong 75 trận thi đấu cho đội bóng này, kết quả hết sức ấn tượng đối với một cầu thủ đã vượt ngưỡng 35 tuổi. Đến năm 1982 thì Muller chính thức treo giày và mở một quán bar ở ngay Florida để sinh sống.

Trong khi nhiều cầu thủ coi việc “rửa tay gác kiếm” như là một sự giải thoát khỏi cuộc sống căng thẳng của cuộc đời cầu thủ chuyên nghiệp thì đối với Muller, đó lại là một bi kịch. Rời bỏ sân cỏ cùng cái không khí cuồng nộ trên khán đài, những đợt tập huấn căng thẳng nhưng cũng đầy niềm vui, rồi khoảnh khắc sau những bàn thắng, khi khắp các khán đài rền vang tên anh, Muller rơi vào khủng hoảng thật sự. Ngoài những dịp tham dự một vài trận đấu kỷ niệm hay thỉnh thoảng ký tên cho những người hâm mộ, Muller không biết làm cách nào để lấp đầy khoảng thời gian dài lê thê mỗi ngày. Anh chỉ biết ngồi hàng giờ trước màn ảnh truyền hình hoặc tệ hơn, quay ra cãi nhau với vợ. Những khác biệt về lối sống, văn hóa, rồi những thủ tục rắc rối ở nước Mỹ xa lạ cũng khiến cho công việc điều hành quán bar của Muller không được suôn sẻ cho lắm. Tất cả những cái đó đã xô đẩy trung phong xuất sắc của mọi thời đại tìm đến một người bạn tồi tệ: rượu!

Gerd Muller ghi bàn vào lưới đội Anh nâng tỉ số 3-2 trong trận tứ kết World Cup Mexico năm 1970

Rượu đã từng phá hỏng cuộc đời và sự nghiệp của không ít cầu thủ kiệt xuất trong bóng đá thế giới như Garrincha, George Best và với Gerd Muller cũng không phải là ngoại lệ. Nếu như trên sân cỏ, những hậu vệ dữ dằn nhất cũng không cản nổi Muller thì ngoài đời, anh lại vấp ngã chỉ bởi những điều tưởng chừng như nhỏ nhặt. Muller thường dìm nỗi buồn của mình trong rượu và đến lượt nó, lại biến đổi Muller thành một con người hoàn toàn khác. Cô con gái yêu của Muller đã nhiều lần không nhận ra nổi người bố của mình nữa khi Muller cứ cố gắng nói chuyện với con sau khi đã say mèm. “Tôi đã tự phá hủy cuộc đời của mình” – sau này có lần Muller tự thú như thế.

Rồi điều gì phải đến đã đến: vợ anh đệ đơn ly dị. Cuộc ly dị tốn kém theo luật pháp Mỹ cùng những thất bát trong chuyện làm ăn đã tước đi của Muller những đồng tiền cuối cùng. Không gia đình, không tiền bạc, cuộc đời của Muller có nguy cơ rơi vào tấn thảm kịch như nhiều người nghiện rượu khác. Nhưng rất may là số phận đã không quá nghiệt ngã với huyền thoại một thời của bóng đá Đức. Những người đồng đội cũ đã không quên anh.

Franz Beckenbauer có lần đã nói: “Bóng đá Đức sẽ không thể có được chức vô địch châu u năm 1972 cũng như vô địch thế giới năm 1974 nếu không có Muller. Chúng ta không thể để cho một người bạn của chúng ta như Muller phải chịu cảnh hẩm hiu như vậy”.

Thế là có cả một chiến dịch do những người bạn cũ của Muller ở Câu lạc bộ Bayern Munich, đứng đầu là Uli Hoeness, khi đó đã là một thành viên trong ban lãnh đạo của câu lạc bộ, phát động để giúp đỡ Muller. Thoạt đầu, họ quyên góp tiền để có thể trả lệ phí cho Muller điều trị tại một trung tâm cai nghiện rượu. Rồi sau đó, quan trọng hơn, là tìm cho anh một công việc. Mà không có gì thích hợp hơn cho Muller là được hít thở không khí của bóng đá, điều sẽ giúp anh xa lánh được sự quyến rũ của ma men. Bởi vậy nên năm 1992, Câu lạc bộ Bayern Munich đã ký hợp đồng với Muller, thoạt đầu là với nhiệm vụ tìm kiếm những tài năng trẻ cho câu lạc bộ.

Tiếp theo, Muller chịu trách nhiệm huấn luyện các tiền đạo trẻ, một công việc mà chắc chắn là anh có nhiều kinh nghiệm để truyền thụ, cũng như huấn luyện các thủ môn của đội bóng để vô hiệu hóa những tiền đạo như Muller! Sau đó, Muller trở thành huấn luyện viên đội bóng nghiệp dư của Câu lạc bộ Bayern Munich.