Tạm biệt Cường “ma”

22 năm kể từ ngày bắt đầu ăn tập ở tuổi 15, biết bao biến cố xảy ra nhưng anh vẫn gắn bó với quả bóng, như là cái số. Và đến tận bây giờ, tuổi 38 và cái đầu gối…

22 năm kể từ ngày bắt đầu ăn tập ở tuổi 15, biết bao biến cố xảy ra nhưng anh vẫn gắn bó với quả bóng, như là cái số. Và đến tận bây giờ, tuổi 38 và cái đầu gối với dây chằng đứt mới tách ông già này ra khỏi trái bóng.

 

Ở tuổi “lên lão”, thủ môn Việt Cường vẫn là điểm tựa cho HN ACB

Đó là câu chuyện dài và đặc biệt về một cuộc đời bóng đá thuộc loại đặc biệt nhất của BĐVN, thủ môn Phạm Việt Cường. Không có ai như Cường “ma”, ở ý chí và ở cả cái duyên kỳ lạ với trái bóng tròn cũng như sự nghiệp khúc khuỷu quanh co.

 

15 tuổi Việt Cường theo tập, 20 tuổi có mặt ở đội 1 CAHN nhưng mãi đến năm 33 tuổi mới được bắt chính. Quãng thời gian 13 năm đằng đẵng đó, Việt Cường làm bạn với ghế dự bị, lang thang ở ĐSVN, Thanh Niên Hà Nội và có thời gian dài bỏ nghề đi làm công nhân. Đến năm 1996, quá nản với nghề nghiệp lận đận, Việt Cường xin ra khỏi ngành và kiếm việc làm. Rất khó khăn mới ổn định cuộc sống, thì bất ngờ năm 1998, CAHN gọi quay trở lại. Từ chối, nhưng đến ngày thứ ba thì Việt Cường không cưỡng được sức hút của bóng đá, bỏ việc quay lại với quyết tâm: một lần nữa chứng tỏ khả năng trong khung gỗ.

 

Quay lại và tiếp tục dự bị cho “đàn em” Thành Tôn, một trong những quái kiệt của BĐVN. 5 năm chỉ là thứ 2, đến mùa 2003 Thành Tôn treo găng về ngành khi CAHN chuyển giao cho HKVN thì lại vướng thủ môn ngoại Orlov. Mãi đến mùa 2004, khi đội bóng đổi tên thành LG.HN ACB thì cơ hội mới đến với Việt Cường. Chiến thắng thủ môn ngoại Gonzalo, anh có vị trí chính thức đầu tiên trong sự nghiệp, ở tuổi 33. Và Việt Cường là số 1, cho đến thời điểm cái dây chằng sau đứt rời sau một cú va chạm mạnh cuối lượt đi mùa này.

 

Bao năm đứng trong bóng tối, mãi đến tuổi lên lão, Việt Cường mới có cơ hội chơi và tỏa sáng. Mùa 2004, LG.HN ACB khởi sắc, luôn có mặt trong nhóm dẫn đầu trong 2/3 mùa giải và thành công đó có dấu ấn của Cường “ma”. Mùa 2005, đội bóng khủng hoảng nặng, suy yếu toàn diện nhưng ở LG.HN ACB vẫn có một người không xuống, đó là thủ môn Việt Cường.

 

Mệt mỏi và lớn tuổi, Cường xin về ngành nhưng lãnh đạo thuyết phục ở lại giúp đội bóng thêm mùa nữa. Và V-League 2006, Việt Cường tiếp tục thể hiện phong độ xuất sắc, trận nào cũng những pha cứu thua xuất thần. Thủ môn 35 tuổi này đã có danh hiệu cá nhân, đầu tiên và duy nhất, khi được bầu là “Cầu thủ xuất sắc nhất tháng”.

 

Thêm một mùa giải khủng hoảng và lẹt đẹt năm 2007, nhưng cuối cùng HN ACB vẫn trụ hạng với điểm tựa Việt Cường trong khung gỗ. Đến mùa 2008, khi đã 37 tuổi và thấy đủ với bóng đá, anh xác định sẽ chia tay. Thật buồn, đúng như sự nghiệp bóng đá quá nhiều thăng trầm, HN ACB của Việt Cường xuống hạng. Chấn thương nặng và nghỉ từ cuối giai đoạn 1, anh đã rất cố để cuối mùa có thể vào sân bắt trận chia tay V-League. Ác thay, đội yếu quá và Cường “ma” phải vào lưới nhặt bóng đến 5 lần. Trong trận đấu tưởng như thủ tục với B.Bình Dương ở CK Cúp QG, Việt Cường trả chỗ cho Đức Thắng. Bất ngờ, HN ACB lại vô địch và có chiếc Cúp đầu tiên. Những giây phút cuối cùng ở sân Hàng Đẫy quen thuộc, anh đã có một tấm huy chương, và một lần được giơ cao cái Cúp.

 

Tạm biệt anh Cường “ma”. Tạm biệt một tấm gương về ý chí và đam mê.

Nguồn: Thể thao 24H

NHÀ TÀI TRỢ CÁC GIẢI QUỐC GIA