Kiatisak: Mãi mãi không quên Việt Nam

Sau trận đấu chiều nay, Kiatisak – một trong những cầu thủ xuất sắc nhất của bóng đá Đông Nam Á sẽ giã từ CLB Hoang Anh – Gia Lai và bóng đá Việt Nam. Anh để lại dấu ấn rất đẹp và bản thân anh cũng không bao giờ quên đất nước mà anh…

Sau trận đấu chiều nay, Kiatisak – một trong những cầu thủ xuất sắc nhất của bóng đá Đông Nam Á sẽ giã từ CLB Hoang Anh – Gia Lai và bóng đá Việt Nam. Anh để lại dấu ấn rất đẹp và bản thân anh cũng không bao giờ quên đất nước mà anh gắn bó 5 năm trời.

Ngoài bốn danh hiệu cao quý nhất cùng Hoàng Anh Gia Lai, Kiatisak là cầu thủ duy nhất hai lần được báo SGGP trao tặng giải Cầu thủ ngoại xuất sắc nhất V-League 2003 và 2004.

So với hai đồng nghiệp thì việc Kiatisak nói lời chia tay với đội bóng của bầu Đức ở tuổi 32, được xem là bất ngờ chẳng khác nào việc anh đặt bút ký vào hợp đồng đến thi đấu cùng Hoàng Anh Gia Lai cách đây 5 năm.

– Chia tay Pleiku và bóng đá VN, điều gì khiến bạn nhớ mãi về Hoàng Anh Gia Lai?

– 5 năm qua, tôi được nhận được nhiều hơn là cái mà mình cho đi. Đó là quãng thời gian đẹp nhất trong đời cầu thủ chuyên nghiệp của tôi. Lang thang mọi nơi, ở đâu tôi cũng được người hâm mộ bày tỏ tình cảm tốt đẹp. Tôi hãnh diện và tự hào về điều ấy.

Trong bộ ba cầu thủ được gọi là SXe- Pháo- Mã⬝ của Hoàng Anh Gia Lai, anh là người đến trước tiên với phố núi. Không chỉ nổi tiếng về chuyên môn lẫn phong cách, anh còn là người giàu nhất theo cả nghĩa đen lẫn nghĩa bóng, và cũng là nhân vật nổi tiếng nhất trong bộ ba nói trên bởi tài ăn nói lưu loát, có duyên đặc biệt là nụ cười thường trực trên môi, kể cả khi bị hậu vệ đối phương triệt hạ không thương tiếc.

Tuổi 32 chưa phải là quá già với cầu thủ chuyên nghiệp. Vì sao bạn không nán lại thêm 1 hay 2 mùa bóng nữa với V-League để có thêm thu nhập?

– Đúng là tôi còn chơi được thêm một vài mùa nùa nữa, nhưng tôi phải quay về. Bạn không phải là tôi để có thể hiểu được rằng trong suốt 5 năm qua, tôi chưa bao giờ hoàn thành vai trò của một người chồng, một người cha của ba đứa con còn thơ dại.

Chơi bóng đá giỏi, nổi tiếng, tôi có nguồn thu lớn, nhưng tôi không thể chạy theo đồng tiền, bỏ mặc những khó khăn mà vợ tôi đanh gánh vác. Vợ tôi đã hy sinh quá nhiều khi chấp nhận tôi xa nhà ngay sau ngày cưới. Tôi cứ nghĩ mình chỉ đi chừng 2 năm rồi quay về, nào ngờ đã đi suốt 5 năm liền. Hãy hiểu và thông cảm cho tôi khi phải nói lời chia tay.

– Bên cạnh những thành tích chói sáng cùng CLB, còn điều gì đó khiến bạn chưa hài lòng về mình, về bóng đá nói chung?

– Tôi luôn hài lòng về chính mình trong vai trò cầu thủ ngày trước rồi cầu thủ kiêm HLV ở thời điểm hiện tại. Hoàng Anh Gia Lai đã tạo điều kiện phát triển không chỉ cho tôi mà cho bất kỳ những ai đến đầu quân hay làm việc ở đây.

Nói thật, tôi có một ông chủ thật tuyệt vời, việc nhận lời làm HLV cũng là một cách để tôi đền đáp lại những gì mà bầu Đức đã ưu ái cho tôi trong 5 năm qua.

Tôi học được rất nhiều trong những tháng ngày làm việc cùng bầu Đức. Đó là một người đàn ông đầy quyết đoán, nhanh nhẹn, thông minh và đam mê bóng đá một cách cuồng nhiệt.

V-League nói riêng và bóng đá nói chung, sẽ phát triển rất nhanh nếu có được nhiều ông bầu như vậy. Tính cách quyết đoán của bầu Đức sẽ giúp tôi trưởng thành và nhận thức nhiều hơn về sau nếu tôi chọn con đường kinh doanh.

– Sau 5 năm đá bóng ở VN, bạn đã tích lũy một khoản thu khá lớn và vừa tậu được một căn biệt thự đẹp ở Bangkok thì phải?

– (Cười). Đó là khoản tiền mà vợ chồng chúng tôi cùng dành dụm được kể từ khi về sống chung cùng nhau, trong đó, có cả tiền tôi dành dụm được từ trước lúc sang Pleiku đá bóng nữa.

Đúng là tôi vừa mua căn biệt thự hai tầng, rộng 400m2 với 3 phòng riêng. Con cái của tôi đang lớn dần lên và nhiều hơn, do vậy cần phải có nơi ở rộng rãi. Chúng tôi hạnh phúc với những gì mình đã và đang có.

– Pleiku vốn là một thành phố nhỏ và khá buồn về đêm khi thiếu những điểm giải trí. Vậy thì điều gì khiến cho Pleiku giữ chân bạn đến 5 năm liền?

– Tôi chào đời ở một tỉnh nhỏ và nghèo như Pleiku, do vậy tôi không quá lạ lẫm khi lần đầu đến với Pleiku. Hơn nữa, thời tiết se lạnh và con người thân thiện, dễ mến và hiền hòa ở phố núi cũng tương tự nơi tôi chào đời.

Thú thật, 5 năm sống ở đây tôi luôn có cảm giác như mình đang sống ở quê cũ. Nếu bạn buồn thì sống nơi đâu bạn cũng khó mà vui được. Hơn nữa, với cầu thủ chuyên nghiệp thì không khí êm ả, thời tiết se lạnh rất thích hợp cho việc giữ gìn và nâng cao thể lực.

Có lẽ sống ở Pleiku là một may mắn cho nhóm cầu thủ Thái Lan chúng tôi, bởi nếu sống ở các tỉnh thành lớn của VN, liệu rằng chúng tôi có giữ được mình hay không?

Theo SGGP

 

NHÀ TÀI TRỢ CÁC GIẢI QUỐC GIA