Mỹ Đình – giọt nước mắt để lại cho ngày mai toả nắng!

Những bước chân không đứng vững, những giọt nước  mắt rơi sẽ biết đến bao giờ nguôi ngoai. Có những nỗi đau sẽ mãi là vết cắt trong lòng. Tạm biệt nhé Công Vinh, Thành Lương,  Đình Luật! Tạm biệt nhé AFF Suzuki Cup 2016! Tạm biệt nhé những nỗi đau để lại! Hẹn Mỹ Đình vào ngày mai rực nắng! 

Mỹ Đình có lẽ sẽ quá xa vời với tôi nếu không có chiếc vé may mắn được Webthethao.com tặng vào thời khắc cận kề với trận đấu. Hâm mộ đội tuyển Việt Nam đã lâu và đây là lần đầu tôi được trực tiếp đến sân cổ vũ cho đội tuyển Việt Nam. Mặc trên mình chiếc áo cờ đỏ sao vàng hoà cùng dòng người hâm mộ bóng đá Việt Nam vào sân cổ vũ cho đội nhà. Đây thực sự là một cảm xúc nghẹn ngào và chất chứa đầy niềm tin, hy vọng trong tôi.

Tôi đã từng nghe ở đâu đó rằng :” Thể thao gắn kết chúng ta thành một khối đoàn kết,  thống nhất  và vững mạnh. ” Quả đúng như vậy, trước, trong và sau trận đấu thể thao sẽ chẳng có giới hạn nào để phân biệt bạn già hay trẻ,nam hay nữ, cao sang hay giản dị…  mà tất cả đều bình dị mà thống nhất một điều rằng :”Tình yêu bạn dành cho đội tuyển, cho tinh thần cống hiến,  cho sự tự hào dân tộc là nhiều bao nhiêu mà thôi “. 

Hơn 120 phút trôi đi, bao cảm xúc nối tiếp nhau theo từng đường bóng lăn trên sân. Từ những giây phút hứng khởi cất cao lời ca hoà chung hát Quốc ca Việt Nam trên các khán đài. Những tiếng cổ vũ reo hò ủng hộ Việt Nam quyết thắng trên khắp sân Mỹ Đình. 120 phút trên sân là 120 phút trôi qua  với bao cảm xúc buồn vui lẫn lộn. Những cái hất tay đầy tiếc nuối cùng với những sự lo lắng hiện trên khuôn mặt cổ động viên Việt Nam. Họ an ủi nhau bằng cách cùng nhau khoác vai hô vang Việt Nam Tự Tin Chiến Thắng, Việt Nam tiến lên,  Việt Nam vô địch…

Tình yêu dành cho thể thao cho bóng đá nhiều đến mức những bác lái xe, những anh công nhân thợ hồ bỏ ra một số tiền lớn so với thu nhập của chính mình để vào sân ủng hộ đội bóng. Với họ tình yêu này là vô giá , tình yêu này là mãi mãi với thời gian. Đã có những giọt nước mắt rơi nhẹ trên khoé mắt những người đàn ông trung tuổi. Đã có những cái gạt tay lau qua nước mắt của các chị các cô. Tình yêu họ dành cho đội tuyển nhiều và chân chất như việc chia sẻ hay khép mình nhường nhau vị trí để mọi người xem cho rõ hơn.

Khi những cơ hội dần trôi qua,  đồng hồ trôi gần đến cuối trận và thủ môn Nguyên Mạnh bị thẻ đỏ rời sân. Nhiều người đã bật khóc nức như trẻ con, nhiều người lấy tay che mắt lại khi Indonesia ghi bàn dẫn trước. Quá nhiều giọt nước mắt đã rơi và quá nhiều những cổ động viên sụp xuống vì buồn chán. Đâu đó đã có những cái chắp tay cầu nguyện một điều gì đó may mắn,  kì diệu sẽ đến khi trung vệ Quế Ngọc Hải trở thành thủ môn bất đắc dĩ trên sân.

Và khi trái tim, ánh mắt người hâm mộ đang nghẹn ngào vì lo lắng thì một bàn thắng gỡ hoà của Vũ Văn Thanh khiến Mỹ Đình như trào dâng trong sung sướng,  hạnh phúc. Mọi người nắm tay nhau reo hò Việt Nam- Việt Nam. Và sau đó không lâu là bàn thắng vươn lên 2-1 của Vũ Minh Tuấn giúp Việt Nam nhen nhón cơ hội vào vòng chung kết. Bàn thắng quý hơn vàng khiến chảo lửa Mỹ Đình bùng cháy trong niềm vui sướng tột cùng. Có bác cạnh tôi đã ngồi xuống khóc tu tu như một đứa trẻ, nhiều người ôm nhau chia sẻ niềm vui đã đến. Và giờ phút đó hơn bao giờ hết khán đài ngập tràn những ánh mắt hy vọng những cái cầm tay trao nhau để tiếp thêm sức mạnh. Họ truyền thêm tinh thần cho những ngôi sao sáng đang cố gắng thi đấu dưới sân. 

Rồi hiệp phụ thứ nhất khó khăn của đội tuyển ai ai cũng nhận thấy rõ. Những tiếng hò tiếng trống vang lên vì tinh thần cố gắng hết mình của đội tuyển. Những giây phút lo lắng đến thở phào nhẹ nhõm khi những khó khăn đến vội rồi trôi qua. Những bước chân chạy trên sân cho những gì mà nhiều cầu thủ xem là giây phút cuối. Những giọt nước mắt không ngừng rơi trên chính quê cha đất mẹ của hàng triệu triệu trái tim Việt Nam. Những cầu thủ đã gục xuống trên sân vì đau xót cho những gì đã xảy ra. Cổ động viên trao nhau những cái ôm vội vã trên khán đài.

Mỹ Đình buổi tối qua đã đổ lệ mưa tuôn. Những bước chân không đứng vững, những giọt nước  mắt rơi sẽ biết đến bao giờ nguôi ngoai. Có những nỗi đau sẽ mãi là vết cắt trong lòng,  có những nỗi đau là những nỗi xót xa cho sau này. Mỹ Đình đón đàn con Việt Nam tụ họp Mỹ Đình cho chúng con gắn kết và Mỹ Đình ơi! Bao giờ hạnh phúc mới trở lại!!! 

Tạm biệt nhé Công Vinh, Thành Lương,  Đình Luật! Tạm biệt nhé AFF Suzuki Cup 2016! Tạm biệt nhé những nỗi đau để lại! Hẹn Mỹ Đình vào ngày mai rực nắng! 

Tác giả: Phạm Thị Hồng Ngọc

Địa chỉ : đội 4 xóm Tân Bình thôn Du Tái xã Tiền Tiến huyện Thanh Hà tỉnh Hải Dương 

>>>THỂ LỆ CUỘC THI “ĐỒNG HÀNH CÙNG ĐTVN TẠI AFF SUZUKI CUP 2016”