Bác Quýnh⬦

Vẫn biết bác Ngô Xuân Quýnh đã qua đời ở tuổi thất thập, vẫn biết cuộc sống không ai thoát ra được số phận nhưng cái tin Spho sử sống của bóng đá Việt Nam⬝ Ngô Xuân Quýnh đột ngột ra đi sau cơn đau tim khiến đại gia đình bóng đá…

Vẫn biết bác Ngô Xuân Quýnh đã qua đời ở tuổi thất thập, vẫn biết cuộc sống không ai thoát ra được số phận nhưng cái tin Spho sử sống của bóng đá Việt Nam⬝ Ngô Xuân Quýnh đột ngột ra đi sau cơn đau tim khiến đại gia đình bóng đá Việt Nam không ai không khỏi chạnh lòng⬦
 
“Pho sử sống của bóng đá Việt Nam” Ngô Xuân Quýnh

Giới bóng đá, giới phóng viên và các cầu thủ kỳ cựu ai cũng gọi ông là bác Quýnh vì nó thân thiện, gần gũi, lại cũng vì thói quen trong cách xưng hô mà ông Quýnh hay bác bác, cháu cháu với lớp trẻ.

 
Bác Quýnh có lẽ là người duy nhất Stồn tại⬝ qua 5 nhiệm kỳ với các chức danh khác nhau. Khi thì là Phó chủ tịch Liên đoàn, lúc là Ủy viên, có lúc lại kiêm công tác tổ chức rồi cả viết báo, viết sử cho bóng đá Việt Nam⬦
 
Bây giờ, khi nhiều người đến thắp nén hương cho bác Quýnh thì câu chuyện mà đại gia đình bóng đá Việt Nam thường nghe nhất lại là sự cống hiến và tận tụy bất kể đấy là công việc gì⬦
 
Anh em cựu cầu thủ Thể Công từ thời Sỹ Hiển, Nhật, Bền, Mỵ, Giáp sang đến lứa Thế Anh, Cao Cường rồi Hồng Sơn, Phương Nam, Thanh Phương⬦sau này vẫn nhắc đến bác Quýnh trong vai trò của một người anh, người cha hơn là một chính trị viên trong đội Thể Công những năm 60,70.
 
Còn nhớ, một buổi chiều mưa trong những tháng ngày tệ hại của bóng đá Thể Công, ngồi bên bác Quýnh trong cái văn phòng Liên đoàn nơi bác làm việc, nghe được những lời than thở đến não ruột. Những lời than không mang tính chỉ trích như từng nghe mà là tiếng khóc than của một người anh đã từng lăn lộn với màu áo Thể Công trong nhiều cương vị khác nhau. Từ cái thời đói khổ đá chưa hết trận phải chui xuống hầm tránh bom sang đến những chuyến tập huần ở CHDCND Triều Tiên đã tạo nên những tiếng vang lớn qua những trận bóng quốc tế. Bác say sưa kể như chưa bao giờ được kể, kể quên cả bữa ăn trưa và đặt hết cảm xúc mình vào Ssử sách⬝ in sâu trong tâm trí bác như mới chỉ ngày hôm qua⬦
 
Bác Quýnh luôn gắn bó với bóng đá Nhi đồng  nơi mà các cầu thủ gọi bác bằng ông và cũng là nơi mà bác từng nhảy cẫng lên vì hạnh phúc như một đứa trẻ khi nhìn thấy các cháu ghi bàn.
 
Một lần, tôi điện thoại cho bác nói những người lớn gian lận để đám thiếu niên nhi đồng đội lốt, cải lão hoàn đồng đi đá bóng thì đâầ dây bên kia lại nghe tiếng sụt sịt. Cáí sụt sịt của một ông già từng mơ uớc đám cầu thủ từng mơ ước đám cầu thủ măng non sau này sẽ làm được nhiều điều kỳ diệu cho bóng đá Việt Nam ở tương lai⬦
 
Cây đại thụ ấy đã khuất rồi. Cả một pho sử sách bóng đá Việt Nam được lưu cữu trong bác giờ là một tư liệu quý cho bóng đá Việt Nam.
 
Bác Quýnh đã nằm xuống rồi, bác đi khi những công việc, những tập sách cho bóng đá Việt Nam còn dang dở. Đi khi nỗi đau về Thể Công mà bác hay tâm sự vẫn chưa được cải thiện. Đi khi bóng đá Nhi đồng mà bác rất yêu quý và trân trọng vẫn còn nhiều điều băn khoăn⬦Nhưng bác Quýnh ơi! Tất cả sẽ đổi khác khi những người kế thừa có được cái tâm và được tấm lòng như bác.
 
Dẫu biết rằng còn nhiều việc dang dở và đau lòng bác Quýnh trước ngày bác mất lắm, nhưng vẫn muốn cây đại thụ ấy thanh thản ra đi vì hai chữ tương lai mà khi nói chuyện với tôi bác thường nói và thường lạc quan⬦
 
(Thể thao SGGGP)